Kết quả tìm kiếm cho "trâu húc"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 46
Sự kiện Ngày hội thể thao thân thiện tổ chức cuối tháng 8 vừa qua, đã tạo ra sân chơi cho 300 trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt và trẻ em khuyết tật được kết nối, cùng nhau vui chơi lành mạnh.
Hội Thầy thuốc trẻ tỉnh An Giang hiện có 532 hội viên, chia thành 12 câu lạc bộ y, bác sĩ tình nguyện trong toàn tỉnh. “Ngày hội Thầy thuốc trẻ làm theo lời Bác, tình nguyện vì sức khỏe cộng đồng” được tổ chức thường xuyên, cùng nhiều chương trình chăm sóc sức khỏe cho gia đình chính sách, người dân có hoàn cảnh khó khăn.
Rõ là tay lái xe đang giở trò sàm sỡ. Dưới mấy gốc sanh già đang đổ bóng râm, tay lái xe một tay giữ chặt ghi đông xe đạp của cô gái, một tay quờ nhanh lên ngực cô. Có lên cơn thì bước về thành phố, ở đây không có đất cho mày giở trò mèo mả gà đồng.
Dịp hè này, Nhà Thiếu nhi An Giang tổ chức nhiều hoạt động, sân chơi bổ ích, thu hút đông đảo thiếu nhi tham gia. Có nhiều môn thể thao, như: Bóng đá, bơi lội, cầu lông, võ thuật… Trong đó, lớp bóng rổ của thầy Nguyễn Bé Tâm nhận được sự quan tâm, lựa chọn của nhiều phụ huynh và thiếu nhi, bởi những ưu điểm của môn thể thao này đối với phát triển toàn diện của trẻ.
Mỗi lần đi ra bến, các bà, các chị đều đem theo thau quần áo. Chiếc thau nhôm nào cũng đục cái lỗ, cột sợi dây, chi vậy trời? Rồi tôi cũng có câu trả lời khi lần đầu xuống bến tắm sông cùng chị Tím.
Cô Xoan thẫn thờ ngước đôi mắt buồn rười rượi nhìn lên. Trên cao những cành xoan rùng mình phe phẩy những cánh tay đưa tiễn cùng với bao nhiêu là những chiếc lá xanh xanh đồng loạt rì rào tấu lên những lời chúc phúc chắc chỉ mình cô mơ hồ cảm được.
Mờ sáng, chợ phiên Sủng Trái (xã Sủng Trái, huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang) nhóm họp rôm rả. Trong trang phục thổ cẩm, đồng bào xuống chợ giao lưu, gặp gỡ, mua bán, tạo nên bức tranh đa sắc trên vùng cao nguyên, làm say lòng người lữ thứ.
Khanh ngồi xuống ghế, trong lúc chờ đợi Ngân Hoa, cô chọn mở màn bằng Serenade của Schubert. Đó là một bài nhạc quen thuộc, quen đến mức cô như hòa vào nó ngay từng phím đàn...
Với người dân Việt Nam, đặc biệt là vùng chậm phát triển, khinh khí cầu là những mảng màu rực rỡ nhưng xa xôi, rất khó với tới. Chẳng người dân An Giang nào nghĩ rằng sẽ có dịp nhìn tận mắt, sờ tận tay chiếc khinh khí cầu khổng lồ, ngay tại xứ mình. Vậy mà, điều đó đã thành hiện thực, thậm chí lặp lại đến 2 lần, trong vòng 2 năm.
Tỉnh dậy với cái trán mướt mát mồ hôi, hắn đạp tung tấm mền mỏng đắp ngang bụng ra. Tiếng rè rè quen thuộc từ chiếc máy lạnh second hand đã tắt lịm từ lúc nào. Căn phòng hơn chục mét vuông như thu nhỏ lại, nóng như cái lò bát quái. Không khí trong phòng không giãn ra theo cái nóng, mà quánh lại đến khó thở.
Khi mấy người hàng xóm cùng thấy cây mận nhà Cò Bất chết héo, thấy đất quanh gốc cây có dấu vết đào lên lấp xuống, trong bụng nghi nghi nhưng cũng chẳng đoán ra manh mối gì.
Tôi được mẹ sinh ra nơi mảnh làng thoi thót lở bồi trồi sụt bên bờ sông Lam phía hữu ngạn, thuộc huyện Đức Thọ, tỉnh Hà Tĩnh.